Thiên Kỷ Đại Cát

Những tiên linh trên cung trăng: Hằng Nga, Ngô Cương và Thỏ Ngọc 

12 tháng 10 2025
THIÊN KỶ ĐẠI CÁT

Vào mỗi dịp Trung Thu khi ngẩng đầu lên nhìn ngắm vầng trăng chúng ta sẽ thấy ở nơi cung trăng xa xôi kia có ba vị tiên linh đã dõi nhìn nhân gian suốt ngàn vạn năm: Hằng Nga, Ngô Cương và Thỏ Ngọc. Có lẽ bạn cũng từng bắt gặp hình ảnh của họ trong những câu chuyện được tái hiện trên sân khấu Shen Yun. Vậy họ đã đến cung trăng từ khi nào và vì lý do gì?

Hằng Nga 

Truyền thuyết Hằng Nga bay lên cung trăng là một câu chuyện thần thoại hết sức quen thuộc của Trung Quốc. Theo sách Hoài Nam Tử, tương truyền thuở xa xưa, trên bầu trời xuất hiện cùng lúc mười mặt trời, ngọn lửa dữ dội từ các mặt trời thiêu đốt đại địa khiến sông ngòi khô cạn, vạn vật khó mà sinh tồn. Anh hùng Hậu Nghệ vì nghĩa giúp dân, giương cung lắp tên bắn liền chín mặt trời, chỉ để lại một mặt trời như ngày nay. Nhờ vậy vạn vật hồi sinh, chúng sinh được sống yên ổn.

Thiên giới ban thưởng cho Hậu Nghệ một viên tiên dược giúp trường sinh bất tử. Nếu hai vợ chồng cùng uống thì có thể cùng bay lên tiên giới. Nhưng sau đó Hằng Nga đã một mình uống viên tiên dược rồi  bay lên cung trăng, từ đó tiên-phàm cách biệt vĩnh viễn.

Vì sao Hằng Nga lại một mình uống tiên dược? Truyền thuyết có nhiều dị bản. Nghệ sĩ múa Chu Dĩnh Xu của đoàn nghệ thuật Shen Yun, trong khi nghiên cứu đã tìm thấy một lý do thú vị: Hậu Nghệ sau khi cứu dân thì được muôn người tôn sùng, dần dần bất tri bất giác sinh ra tâm kiêu ngạo. Thượng Đế vốn định cho cả hai cùng trở về nhưng thấy Hậu Nghệ trở nên tự phụ nên chỉ cho phép một mình Hằng Nga hồi thiên.

Sau này vào mỗi đêm Trung Thu con người thường gửi gắm tâm tình qua ánh trăng, như thể có thể cùng Hằng Nga thưởng nguyệt nơi cung trăng thanh khiết.

Ngô Cương 

Tương truyền thuở xa xưa có một tiều phu tên Ngô Cương từng phát nguyện sẽ tu hành khổ hạnh để đổi lấy cơ duyên được trường sinh bất tử. Thế nhưng khi tiên duyên thực sự đến ông lại không giữ được ý chí kiên định mà trở nên lười nhác, thường xuyên phạm lỗi, cũng chưa từng có thành tâm. Ngọc Đế thấy vậy đã nổi giận, đày ông xuống cung trăng chịu phạt nơi cung Quảng Hàn.

Kể từ đó, dưới bóng trăng luôn có một cây quế khổng lồ vươn tận trời cao. Ngô Cương bị phạt ngày đêm vung rìu đốn cây. Thế nhưng sau mỗi nhát rìu chém xuống vết chém trên thân cây lập tức liền lại, cây quế cũng không bao giờ bị đổ. Thế là suốt nghìn thu vạn kiếp Ngô Cương phải chịu cảnh sống cô độc nơi cung trăng, chỉ có hương hoa quế thanh khiết làm bạn.

Câu chuyện Ngô Cương chặt cây bất tử đã trở thành một truyền thuyết của cung trăng, nó không chỉ tượng trưng cho lòng kiên trì và ý chí bền bỉ, mà còn ẩn chứa ý nghĩa về sự hối cải và tính vĩnh hằng, để người đời sau mỗi khi ngắm trăng sẽ nhớ về bài học sâu sắc ấy.

Thỏ Ngọc 

Trong cung Quảng Hàn, ngoài Hằng Nga, còn có một linh thú hiền lành, đó là chú Thỏ Ngọc trắng. Theo truyền thuyết xưa, vì có tấm lòng từ bi, nó nguyện hy sinh tính mạng của mình để đổi lấy cơ hội sống cho người khác. Ngọc Đế vô cùng cảm động trước sự thuần khiết và thiện lương ấy, nên cho nó được trường sinh bất tử, để nó ở lại cung trăng làm bạn với Hằng Nga.

Từ đó, Thỏ Ngọc ngày ngày ở dưới gốc cây quế dùng chày và cối giã tiên dược, điều chế tiên đan, lặng lẽ hoàn thành sứ mệnh thiêng liêng của mình. Vào những đêm trăng sáng trong, khi ngước nhìn vầng nguyệt, người ta thường nói rằng có thể thấy bóng dáng hiền hoà và chuyên chú của Thỏ Ngọc trong quầng sáng bạc ấy.

Nó không nói một lời, nhưng bằng sự đồng hành thầm lặng Thỏ Ngọc trở thành biểu tượng của lòng trung thành và sự cống hiến. Sự hiện diện của Thỏ Ngọc khiến cung trăng lạnh lẽo thêm phần sinh động và ấm áp, trở thành nơi con người có thể gửi gắm những ước vọng về sự thuần khiết và thiện lương trong lúc ngắm trăng.

Và từ đó, cung trăng xưa nay chẳng còn cô tịch. Bóng Hằng Nga lẻ loi, tiếng rìu của Ngô Cương, tiếng giã thuốc của Thỏ Ngọc, cùng nhau dệt nên truyền thuyết về cung trăng trong lòng người suốt hàng nghìn năm. Mỗi dịp Trung Thu, khi chúng ta ngắm vầng trăng tròn sáng, dường như có thể kết nối với ba vị tiên linh nơi xa xăm, lắng nghe câu chuyện và tiếng lòng của họ. Khi những truyền thuyết ấy được tái hiện trên sân khấu Shen Yun, vẻ đẹp và thi vị vượt thời gian ấy như ánh trăng dịu dàng, lặng lẽ lan tỏa trong tâm hồn mỗi người.

Nguồn: shenyuncollections.com