Thiên Kỷ Đại Cát

Giai thoại về hai cha con “Thư Thánh” họ Vương

02 tháng 09 2025
THIÊN KỶ ĐẠI CÁT

Cha là người không thể thiếu trong cuộc đời mỗi con người, một người cha tốt không chỉ cho con cái một mái nhà vững chắc, mà còn giúp định hình tính cách, chí hướng, tài năng của con. Trong lịch sử Trung Quốc có một người cha như vậy, với sự khích lệ và dạy dỗ tận tâm, ông đã bồi dưỡng nên một nhà thư pháp nổi tiếng đương thời. Người cha ấy chính là Vương Hi Chi - đại thư pháp gia thời Đông Tấn.

Vương Hi Chi, tự Dật Thiếu, là đại thư pháp gia thời Đông Tấn, được sử sách ca ngợi là “Thư Thánh”. Tác phẩm “Lan Đình tập tự” nổi tiếng của ông trở thành kiệt tác cho hậu thế noi theo. Ngoài ra, ông còn có một thành tựu khác chính là nuôi dưỡng con trai của mình là Vương Hiến Chi cũng trở thành một nhà thư pháp lừng danh. Hai cha con ông được sử gọi là “Nhị Vương”, tạo thành một giai thoại trong lịch sử văn hóa Trung Hoa.

Vương Hiến Chi lúc bảy, tám tuổi đã theo cha học thư pháp, ông có tố chất thông minh, đặc biệt về thư pháp đã sớm bộc lộ tài năng vượt trội, vì vậy mà thường được bạn bè và người thân khen ngợi, nói rằng sau này ông nhất định có thể trở thành một nhà thư pháp lỗi lạc như cha mình.

Vương Hi Chi lo rằng những tán dương này sẽ khiến con trai trở nên kiêu ngạo. Để dạy con biết khiêm nhường và hiếu học, Vương Hi Chi và vợ đã khéo cân nhắc.

Một ngày nọ, Vương Hiến Chi hỏi mẹ là Hi thị: “Con còn phải luyện viết chữ bao lâu nữa ạ?” Người mẹ cười nói: “Chỉ cần viết hết 18 vại nước trong sân này, rồi chữ của con sẽ vừa chắc chắn, vừa ngay ngắn, lại vừa đẹp mắt.” Hiến Chi lúc đầu còn tưởng mẹ nói đùa nhưng khi quay đầu lại bỗng trông thấy cha vẻ mặt nghiêm nghị đứng sau lưng, cậu lập tức hiểu rằng phải chăm chỉ học tập khổ luyện mới có thể đạt được thành tựu. Từ đó trở đi Vương Hiến Chi lặng lẽ ở trong sân luyện tập thư pháp thêm năm năm.

Một hôm, Hiến Chi đem chữ đã viết đẹp cho cha xem, mong nhận được lời khen ngợi từ cha. Nhưng Vương Hi Chi xem qua xong thì không nói lời nào, lại nhấc bút chấm mực điểm một nét chấm vào dưới chữ “đại” (大) rồi trả lại giấy cho Vương Hiến Chi (chữ đại 大 thêm một chấm bên dưới sẽ thành chữ thái 太 nghĩa là thái quá).

Hiến Chi lại đem xấp chữ này cho mẹ xem, sau khi quan sát cẩn thận bà nói với cậu rằng: “Con ta luyện chữ đã nhiều năm, mài mực hết mấy vại nước rồi nhưng giờ xem ra chỉ có nét chấm bên dưới chữ “đại” này là có phong thái của phụ thân thôi.”

Nghe lời nhận xét của mẹ Hiến Chi xấu hổ vô cùng, cuối cùng đã nhìn thấy được chỗ yếu kém của bản thân. Từ đó Vương Hiến Chi khiêm nhường ham học, khổ luyện thư pháp, sau này trở thành nhà thư pháp nổi tiếng có thể sánh ngang với cha mình.

Tác giả: Evan Mantyk
Nguồn: shenyuncollections.com