Tự ngàn xưa con người vẫn luôn lắng nghe nhịp thở của đất trời. Và trong đại tự nhiên, dù là việc bình minh ló dạng ở đằng đông rồi lặn ở phía tây, việc mùa nối tiếp mùa hay hoa tàn rồi hoa nở, tất cả dường như đều đang thì thầm về một quy luật: sự sống chưa bao giờ ngừng lại. Người xưa gọi đó là sinh sinh bất tức, nghĩa là sự sống bất tận. Và hình học, một ngôn ngữ của đường nét, đã ghi lại quy luật ấy với hồi văn là biểu tượng rực...
Xem thêmVào mùa xuân và mùa thu, người xưa thường cử hành lễ “tu hễ” bên bờ sông, tức là tắm gội, trừ bệnh tật và xua đuổi ma quỷ. Đầu xuân năm 353 (năm Vĩnh Hòa thứ 9 triều vua Tần Mục Đế), quan nội sử Cối Kê là Vương Hi Chi đã mời hơn 40 vị danh sĩ Đông Tấn đến tụ họp tại Lan Đình, huyện Sơn Âm để tiến hành lễ “tu hễ”. Tên gọi “Lan Đình” bắt nguồn từ việc Việt Vương Câu Tiễn từng trồng lan tại đây, đến thời Hán nơi này được cho dựng...
Xem thêmTrong nền văn minh thần truyền 5000 năm của Trung Hoa dường như nơi nào cũng thấm đẫm bầu không khí văn hóa cầu đạo, tu tiên. Để rồi cho đến ngày nay, từ ngôn ngữ cho đến những phong tục của con người hiện đại nếu truy tìm nguồn gốc thì đều có ý nghĩa sâu xa. Chẳng hạn có bao giờ bạn nghĩ tại sao trong văn hóa truyền thống, rồng và phượng thường tượng trưng cho hôn nhân? Như đồ dùng trong lễ cưới phải có hoa văn ‘long phụng trình tường’ (rồng, phượng báo điềm lành), trong...
Xem thêm“Ức tích Khai Nguyên toàn thịnh nhật, Tiểu ấp do tàng vạn gia thất" (tạm dịch: Nhớ những ngày toàn thịnh đời Khai Nguyên, Một ấp nhỏ cũng có cả vạn hộ sinh sống), hai câu thơ trong bài Ức Tích của Đỗ Phủ đã khắc họa cảnh phồn vinh, dân giàu nước mạnh vào thời đại Đường thịnh thế. Nhà thơ Vương Duy cũng từng cảm thán trước quang cảnh hùng tráng khi sứ thần ngoại bang đến Đại Đường triều cống mà viết: “Cửu thiên xương hạp khai cung điện, vạn quốc y quan bái miện lưu” (tạm...
Xem thêmKhi bình minh ló dạng, muôn loài chim hót ca vang, trong làn mây mỏng lững lờ và thấp thoáng xa xa là những ngọn núi, một nhóm thiếu nữ xinh đẹp nơi bản làng người Di ở Lương Sơn đang vui vẻ vô tư múa hát giữa phong cảnh nước biếc hoa vàng. Khi họ tung mở tà váy rộng rực rỡ như cầu vồng thì những chiếc váy trông tựa những cánh bướm lộng lẫy rập rờn bay múa, khi họ xoay vòng lại hóa thành cả biển hoa đang nở rộ. Những ai từng xem vở múa dân...
Xem thêmCha là người không thể thiếu trong cuộc đời mỗi con người, một người cha tốt không chỉ cho con cái một mái nhà vững chắc, mà còn giúp định hình tính cách, chí hướng, tài năng của con. Trong lịch sử Trung Quốc có một người cha như vậy, với sự khích lệ và dạy dỗ tận tâm, ông đã bồi dưỡng nên một nhà thư pháp nổi tiếng đương thời. Người cha ấy chính là Vương Hi Chi - đại thư pháp gia thời Đông Tấn. Vương Hi Chi, tự Dật Thiếu, là đại thư pháp gia thời Đông...
Xem thêm